Suy nghĩ tý về cái gọi là Sự tồn tại



Tối kia (bài viết bị trì hoàn 2 ngày :| ) anh vừa điện cho một người bạn CĐ vì dạo này không thấy người đó có bất kỳ hoạt động gì trên Facebook - phương tiện giữ liên lạc phổ biến nhất hiện nay.

Lúc đó cứ nghĩ rằng người đó chuyển công tác đến một vùng xa xôi, hẻo lánh nào đó không có máy tính, không có kết nối Internet...nhưng lý do chỉ đơn giản là người ấy quá bận rộn với cuộc sống thực tại.

Từ việc này khiến anh suy nghĩ nhiều về cái gọi là sự tồn tại ảo. Gọi là ảo nhưng nó phản ánh người thật, việc thật. Nó là hiện thân của một cá thể thực trên môi trường ảo. Khi cá thể thực đó còn tồn tại thì cái sự tồn tại ảo vẫn còn đó, có thể dưới nhiều hình thức khác nhau. Nhưng, khi cá thể thực đó không còn trên đời này nữa thì sự tồn tại ảo liệu có đi cùng với cá thể đó không hay vẫn tồn tại? Và giả sử nếu nó vẫn tồn tại thì liệu sẽ có những ai nhớ đến nó?

Ảo thì cũng như Thật thôi.

Trong cuộc sống thật, khi chúng ta từ biệt cõi đời này, bỏ lại những người thân yêu, bỏ lại những ước mơ, hoài bão còn dở dang...khi đó chúng ta sẽ là dĩ vãng, là ký ức của những người thương yêu chúng ta, những người ngày đêm vẫn nhớ về chúng ta, nhắc đến chúng ta những khi có dịp... Ngoài ra thì liệu còn ai trong số những người bạn, những người chúng ta từng tiếp xúc, những người chúng ta đã thoáng gặp lúc còn sống nhớ đến chúng ta? Câu trả lời có phần cay đắng nhưng cuộc đời là thế. Chẳng ai sống mãi trong một nỗi nhớ, nỗi buồn, sự mất mát mãi được.

Thế giới ảo cũng thế thôi. Liệu sẽ có những ai trong số hàng trăm, thậm chí hàng ngàn người bạn trên Facebook, Twitter...nhớ đến chúng ta khi trong 1 tuần, 2 tuần...chúng ta không có bất kỳ hoạt động online nào cả? Liệu sẽ có những ai trong số họ biết được lý do tại sao trong khi họ chỉ liên lạc với qua những mạng ảo đó?

...

Có câu nói anh rất thích: "Tên tuổi không quan trọng, điều quan trọng là những điều mình làm được cho những người mình yêu thương, cho thế giới này."

Chúng ta sẽ không được nhớ đến là người có cái tên nghe rất hay, những người có gương mặt dễ thương, hay thế này thế kia...mà chúng ta sẽ được nhớ đến với những khoảng khắc chúng ta sống, trải qua cùng gia đình, bạn bè...và những điều chúng ta đã làm - dù tốt, dù xấu, và những điều đó có ảnh hưởng, tác động đến những người chúng ta yêu thương, những người luôn quan tâm và thương yêu chúng ta.

Tóm lại, chúng ta đừng ngần ngại làm điều xấu (nhưng đừng tồi tệ) và đừng quên làm những điều tốt đẹp khác bởi nó sẽ giúp chúng ta sống mãi trong những người còn sống...

Post a Comment

Đây là blog cá nhân, tuy nhiên những ý kiến, chia sẽ của bạn vẫn được hoan nghênh :)